Tương quan sinh trưởng hay Sinh trưởng dị tốc (Allometry) hay Sinh trưởng đẳng cự (Isometry) là môn học chuyên nghiên cứu về mối quan hệ của kích thước cơ thể với hình dạng, giải phẫu, sinh lý và cuối cùng là hành vi của các loài động vật. Môn học thuật nghiên cứu này đã được Otto Snell phác thảo lần đầu tiên vào năm 1892, và được D'Arcy Thompson tiếp mối phát triển trong tác phẩm "On Growth and Form" (Sự tăng trưởng và hình dạng) vào năm 1917 và về sau này tiếp tục được Julian Huxley hoàn thiện vào năm 1932. Tương quan sinh trưởng là một môn nghiên cứu nổi tiếng, đặc biệt trong phân tích hình dạng thống kê cho những phát triển lý thuyết của môn học này, cũng như trong môn sinh vật học cho các ứng dụng thực tế đối với tốc độ tăng trưởng khác nhau của các bộ phận của cơ thể sinh vật sống. Theo lý thuyết về sinh trưởng đẳng cự thì trường hợp mà các bộ phận của một sinh vật phát triển với cùng một tốc độ so với toàn bộ cơ thể, có nghĩa là tỷ lệ giữa các bộ phận cơ thể được giữ nguyên trong suốt quá trình phát triển. Một sinh vật trưởng thành về cơ bản chỉ là một phiên bản phóng to một cách tiêu chuẩn của lúc nó còn non, tuy vậy thực tế thì các sinh vật đều trải qua sinh trưởng dị tốc, với các bộ phận khác nhau phát triển ở các tốc độ khác nhau để thích ứng với các chức năng thay đổi trong vòng đời do đó xuất hiện yếu tố về tương quan sinh trưởng.