Chiến dịch Nước Lũ là một loạt các cuộc tấn công nhắm vào nhiều ngôi chùa Phật giáo tại các thành phố lớn ở Việt Nam Cộng hòa vào ngày 21 tháng 8 năm 1963. Lực lượng Đặc biệt của Quân lực Việt Nam Cộng hòa dưới sự chỉ đạo của Đại tá Lê Quang Tung cùng lực lượng cảnh sát dã chiến đã thực hiện chiến dịch này, cả hai đều nhận lệnh trực tiếp từ Ngô Đình Nhu, em trai của Tổng thống Đệ Nhất Cộng hòa và cũng là một tín đồ Công giáo Ngô Đình Diệm. Chùa Xá Lợi, ngôi chùa được coi là lớn nhất ở thủ đô Sài Gòn của Việt Nam Cộng hòa, là tâm điểm chính của cuộc tấn công. Hơn 1.400 Phật tử đã bị bắt giữ, và số người chết hoặc mất tích ước tính lên tới hàng trăm người. Phản ứng sau vụ xả súng lễ Phật Đản ở Huế và lệnh cấm treo cờ Phật giáo vào đầu tháng 5, phần lớn Phật tử ở Việt Nam Cộng hòa đã nổi dậy bằng các hành động bất tuân dân sự và biểu tình rộng khắp để phản đối sự thiên vị tôn giáo và phân biệt đối xử của chính quyền Diệm mà phần lớn do người Công giáo nắm quyền. Các ngôi chùa ở các thành phố lớn, đặc biệt là chùa Xá Lợi, trở thành địa điểm tập trung của đoàn người biểu tình và nơi tập hợp của các tăng sĩ từ nông thôn.
Vào tháng 8, một số tướng lĩnh Quân lực Việt Nam Cộng hòa đã đề xuất áp dụng thiết quân luật, mục đích là để giải tán các cuộc biểu tình, nhưng thực chất là một bước chuẩn bị cho cuộc đảo chính quân sự. Ngô Đình Nhu, vốn đang tìm phương án bắt giữ các lãnh đạo Phật giáo và dập tắt phong trào phản kháng, đã lợi dụng cơ hội này để đi trước một bước, làm suy giảm uy tín của các tướng lĩnh. Ông đã cho lực lượng đặc biệt của Đại tá Tung cải trang thành quân đội rồi dùng lực lượng này tấn công các Phật tử, khiến dư luận và đồng minh Hoa Kỳ của Việt Nam Cộng hòa đổ lỗi cho quân đội, làm suy giảm uy tín của các tướng lĩnh cũng như khả năng họ trở thành lãnh đạo quốc gia.
Đêm 20 rạng sáng 21 tháng 8, lực lượng của Ngô Đình Nhu đã tấn công các ngôi chùa bằng súng tự động, lựu đạn, búa phá cửa và chất nổ. Hậu quả là nhiều tài sản Phật giáo bị phá hủy hoặc hư hại, trong đó có tượng Phật Thích-ca Mâu-ni tại chùa Từ Đàm ở Huế cũng đã bị hư hại một phần. Các chùa chiền đều bị cướp phá, hài cốt của các vị cao tăng cũng bị thu giữ. Hơn 1.400 Phật tử bị bắt trong chiến dịch, trong khi số người thiệt mạng và mất tích được cho là lên đến hàng trăm.
Gia đình họ Ngô tuyên bố rằng quân đội đã tiến hành các cuộc đột kích, điều mà các đồng minh Hoa Kỳ của họ ban đầu tin là thật. Tuy nhiên, sau này sự thật đã bị phanh phui, và vụ việc khiến Hoa Kỳ quay lưng với anh em Diệm–Nhu và bắt đầu tìm kiếm các phương án lãnh đạo thay thế, cuối cùng dẫn đến cuộc đảo chính lật đổ Diệm vào tháng 11. Tại Việt Nam Cộng hòa, các cuộc tấn công đã làm dấy lên làn sóng phẫn nộ rộng khắp. Một số quan chức cấp cao từ chức, sinh viên đại học và trung học tẩy chay các lớp học và tổ chức các cuộc biểu tình bạo động, dẫn đến các vụ bắt giữ hàng loạt. Do phần lớn sinh viên thuộc gia đình công chức trung lưu và quân nhân, việc bắt giữ này càng gây thêm sự bất mãn trong chính tầng lớp vốn là cơ sở quyền lực của gia đình họ Ngô.