Chiến dịch Danh sách đen 40 (tiếng Anh: Operation Blacklist Forty) là mật danh chiến dịch chiếm đóng bán đảo Triều Tiên do Hoa Kỳ tiến hành trong giai đoạn từ năm 1945 đến 1948, ngay sau khi Thế chiến thứ hai kết thúc. Chiến dịch này là một phần trong thỏa thuận giữa các cường quốc Đồng Minh nhằm giải giáp quân đội Nhật Bản, lực lượng khi đó đang kiểm soát toàn bộ bán đảo Triều Tiên sau gần 40 năm đô hộ. Sau khi Nhật Bản đầu hàng vào tháng 8 năm 1945, quân đội Hoa Kỳ tiến vào phần phía nam vĩ tuyến 38 (tương ứng với khu vực Hàn Quốc ngày nay) để tiếp nhận quân Nhật đầu hàng. Cùng lúc đó, Liên Xô cũng đưa quân vào phía bắc vĩ tuyến 38 (nay là Bắc Triều Tiên) nhằm thực hiện nhiệm vụ tương tự. Theo dự tính ban đầu, Mỹ và Liên Xô sẽ hợp tác để giúp người Triều Tiên thành lập một chính phủ độc lập, thống nhất và dân chủ cho toàn bán đảo. Tuy nhiên, quá trình hợp tác giữa Mỹ và Liên Xô nhanh chóng rơi vào bế tắc do mâu thuẫn về ý thức hệ chính trị trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh bắt đầu hình thành. Nỗ lực thành lập một chính phủ liên hiệp giữa hai miền không thành công, dẫn đến việc mỗi bên dựng lên một chính quyền thân cận với mình:
Hoa Kỳ ủng hộ chính phủ ở miền Nam, mà sau này trở thành Đại Hàn Dân Quốc vào năm 1948. Liên Xô hậu thuẫn chính quyền miền Bắc, từ đó hình thành nên Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên cùng năm. Việc cả hai bên thiết lập chính quyền riêng biệt đã dẫn đến sự chia cắt lâu dài của bán đảo Triều Tiên dọc theo vĩ tuyến 38, một thực trạng vẫn còn tồn tại đến ngày nay.